Home / Trang chủ  / Tin tức  / Ngẫu hứng

Ngẫu hứng

Nói không đúng Có một người bạn phàn nàn với tôi rằng : Mọi lúc, mọi nơi, mọi hoàn cảnh, những khi bạn ấy có ý kiến, trình bày một vấn đề gì đều có người gạt

Nói không đúng

Có một người bạn phàn nàn với tôi rằng : Mọi lúc, mọi nơi, mọi hoàn cảnh, những khi bạn ấy có ý kiến, trình bày một vấn đề gì đều có người gạt phéng ra ngoài rìa, họ mô tả để bạn ấy nhận thấy mình nói không đúng. Chỉ có riêng tôi mới bảo với bạn ấy rằng bạn nói đúng mà thôi, Tôi không nghĩ là tôi giả đạo đức hay là quá ngoại giao ?

Tôi mách tin này nhằm bào chữa cho bản thân không ngoại giao, không đạo đức giả, Nghe và lắng nghe sẽ dễ dàng thấu hiểu là những điều ông bạn của tôi nói rất đúng, nhưng ít người chấp nhận là ông ta nói đúng. Vì sao ? Có rất nhiều cái vì sao trên Vòm Trời. Tóm lại ông bạn của tôi có bề dày của ngôn ngữ khi phát biểu rất ư là không đúng, nhưng suy ngẫm cho kỹ và lắng nghe sẽ thấy ngôn ngữ của ông bạn tôi đã phác họa ra một bức tranh khác, không kém phần hoàn hảo.

Thường thì mọi người đều nói chính xác không thể chỉnh sửa được như dưới đây :

Con vỏi con voi cái vòi đi trước hai chân trước đi trước, hai chân đi sau, cái đuôi đi sau chót.

Còn ông bạn của tôi lại nói là :

Con vỏi con voi cái đuôi đi trước, hai chân sau đi trước, hai chân trước bước theo, cái vòi theo sau thụt ra, thụt vào.

Mộng tưởng

Nhìn 1.

Thức dậy như mọi buổi sáng, sáng nay mở cửa thấy lạ, mọi cảnh vật đều yên lặng, thì ra Covid đã giết chết mọi sinh vật trên trái đất này, nhưng chỉ một mình tôi còn sống. Một sự kỳ bí, tôi không đặt câu hỏi. Tôi xuống đường sau vài phút điểm tâm. Tiếng gió thổi, mùi của gió khác hơn ngày hôm qua. Cái chết của con người dần hiện ra trong mắt tôi, tất cả không nhúc nhích, đều chết la liệt, tôi tự hỏi có lẽ sự chết

này đã bắt đầu từ lúc 8 giờ sáng. Sau vài phút tôi sẵn sàng chuẩn bị cho một ngày mới lạ bắt đầu.

Nhìn 2.

Những nhà tiên tri không bao giờ chứng minh được hai chữ Tận Thế, vì vẫn còn một mình tôi còn sống. Vĩ đại cho cái không gian và thời gian sẽ chỉ dành cho riêng tôi. Tự do ư ?  Xem lại, tôi đang tự do tuyệt tác, một mình khuynh đảo trên toàn cõi hành tinh này. Trước đây một ngày thôi, đang đi, phải ngó trái, ngó phải xem có ai nhận xét về mình không ? Bây giờ đi « ngoài » cũng không cần phải dội nước và cứ thế tương ra bất cứ nơi nào. Vạn vật nay đã chìm vào thiên nhiên không cần phải có câu « vì sao » ?

Nhìn 3.

Cách đây không lâu, sống với 7 tỷ người cùng hành tinh, nay chỉ còn mình tôi kiểm soát được cô bạn CôVi đã kết án cho nhân loại lần cuối. Nhưng tôi biết rất rõ cô sẽ chết trước tôi. Bước vào cuộc sống mới này, công nghệ 4.0 vốn là nhu cầu hàng ngày, nay không còn là nhu cầu sinh hoạt của tôi nữa.
Nhưng tôi cứ phải lõm bõm tìm nhu cầu sống, tôi có điên chăng ? Không có nhu cầu mà cứ đi kiếm nhu cầu, chỉ vì xã hội trước đã uốn nắn tôi như vậy. Khẩu hiệu :  Tự do, Công bằng, Bác ái, hôm nay ai là người kiểm soát khẩu hiệu đó ? Thâm tâm tôi nhắc tôi vậy.

Dẫu sao tôi thầm nghĩ triết lý vẫn phải là hàng đầu để sống trong hơi thở.

An Như Lai

dienhai.nguyen@free.fr

Review overview
NO COMMENTS

Sorry, the comment form is closed at this time.

Skip to content